Vừa tới trung tâm tụi hắn chạy vào như bay, bất chấp mọi người nhìn tội cho soái ca chạy nhanh quá mệt rồi sau.
- Rồi sau.-cậu bắt đầu chóng mặt.
- Chia ra tìm tập trung đây.-hắn nói chạy vào khu sách, bình thường nó cũng thích đọc sách.
- Đi thôi.-anh nói rồi chạy nhanh vào khu quần áo xem cô có trong đó không.
Cậu nhanh tới quầy ăn, quán tín cậu cho biết nhỏ sẽ vào đây đầu tiên.
Do đây là trung tâm nên rất nhiều người và rất nhiều chỗ, nên phải tận dụng hết công suất ở mắt quan sát tỉ mỉ. Một tiếng nữa trôi qua, đành phải quay lại nơi bắt đầu kết quả là con số không.
- Sau.-hắn cố gắn thở, áo bắt đầu ước mồ hôi ra khá nhiều.
- Không thấy.-cậu không khác gì hắn mặt đỏ ngầu.
- Tao cũng vậy đi đâu không biết.-anh chỉ muốn biết cô ở đâu sau khó vậy.
Hắn chợt nhớ ra nhìn xung quanh, đúng rồi sau giờ mới nghĩ ra, lo quá mất khôn mà.
- Phòng camera...nhanh.-hắn nói nhanh chân chạy đi.
Cậu và anh cũng quên mất đây là trung tâm lớn dễ gì không có camera được mà còn nhiều nữa là khác, lúc vào chỉ chú tâm tìm hai nhỏ mà quên mất. Tụi hắn có mặt trước phòng.
- Dạ nơi đây chỉ dành cho dám đốc và chủ tịch dùng dể kiểm tra chứ người thường không được vào, mong anh thông cảm.-tên bảo vệ to gan chặn tụi hắn.
- Có biến ngay không nếu không đừng có trách.-cậu tiến gần tên đó.
- Nam bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-lanh-lung-toi-se-mai-mai-ben-canh-em/2254309/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.