Nó mệt mỏi bước khỏi giường VSCN (Tyty:hôm nay chị My siêng ha). Vừa bước xuống phòng khách nhỏ và cô đã ăn sáng xong, nó cũng ngồi ăn sáng. Ăn xong đi thẳng lại ghế sô pha chỗ mà nhỏ và cô đang ngồi. Zimba chạy tung tăng trên lầu đi xuống, vừa thấy nó tâm trạng bắt đầu lo lắng. "Không lẽ chờ phạt mình, thôi chạy là thượng sách" quay lại chuẩn bị chạy nhanh lên lầu.
- Zimba xuống đây ngay cho mẹ.-nó lên tiếng.
- Vâng...con xuống ngay.-số phận đã định chạy trời không thoát.
Nhỏ và cô biết nó có chuyện muốn nói Zimba nên đi học trước.
- Tụi tao đi học trước nha.-nhỏ nói xong bỏ ra xe.
- Nhớ đi sớm tiết đầu là tiết toán cô Diểm.-cô nói quay đi với nhỏ.
Zimba ngồi xuống làm mặt hối lỗi nhìn nó, nó thấy cực mắt cười nhưng cố nhịn cười trong bụng.
- Có chuyện gì muốn nói.-nó hỏi thằng bé vì nó biết Zimba không rảnh đến như vậy.
- Dạ đúng rồi con quên mất.-Zimba quên luôn là có chuyện quan trọng cần nói nên mới về đây.
- Chuyện gì.-nó tiếp.
- Mẹ chờ con chút.-Zimba chạy vội lên lầu lấy cụt USP chạy xuông.
Lấy USP gấm vào máy tính cho nó xem.
- Đây là số cỗ phần của công ty nhà Nguyễn mà con đã thu nhập được chỉ còn có cỗ phần nhà Trịnh Gia không phải dễ gì mà lấy được. Con còn điều tra được nhà Nguyễn định tuyển trợ lí giám đốc (Tyty: Trịnh Gia là nhà hắn, Nguyễn là nhà ba ruột nó). Con còn nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-lanh-lung-toi-se-mai-mai-ben-canh-em/2254222/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.