Nữa tiếng trôi qua nó vẫn chưa tới nhỏ Thư lên giọng.
- Nó sợ rồi không đến đâu.
- Đúng, hai là chấp nhận hoà đi, nhưng mà uổng công tụi mầy thiệt.-nhỏ Vy bài ra bộ mặt thất vọng giùm tụi nó, thấy mắt ói quá.
Nhỏ không biết làm sau nếu nó mà không tới chỉ còn cách đó, mà không biết nó sau rồi. "Thật rắc rối"
- Tao đã tối trong từ điển của tao không có từ "sợ".-nó từ cửa bước vào mọi ánh mắt đều tập trung về nó chen lẫn sự kinh ngạc. (Tyty:do mặt váy nên hôm nay chị My khônh thể phá banh cái cửa, phải đi đàng hoàng như mọi người rồi.)
Nó mặc bộ váy đen ôm sát người thể hiện rõ đường cong trên cơ thể nó. Tuy hoạ tiết đơn giản nhưng tôn lên được vẻ trang trọng, tính cách con người của nó, hắn nhìn nó cuốn hút nó cũng biết nhưng cứ giả vờ không phải mình. Kế bên là thằng Zimba với bộ vét màu đen áo sơ my màu trắng, tóc vuốt cao, đi giày đen. Tuy sáu tuổi nhưng rất lịch lãm, trong cực soái ca khônh thua gì hắn đi chung với nó rất hợp. Zimba cười tươi như hoa, mẹ nó đẹp, nó cũng đẹp nên rất tự tin nắm tay mẹ bước vào. Lúc nãy nó ghé khách sạn thay đồ tiện thể thay cho Zimba luôn.
- Mẹ, mọi người đang nhìn con.-Zimba cười toe toét đi với mẹ nó luôn là tâm điểm vì sự thật mọi ánh mắt dồn về nó.
- Biết vậy lúc nãy cho con về nhà, để mọi người nhìn thật không tốt.-nó nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-lanh-lung-toi-se-mai-mai-ben-canh-em/2254218/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.