Nó đi ra cửa sổ nhìn tụi hắn càng ngày càng dần khuất. Nó như vậy chỉ muốn suy nghĩ kĩ hơn, cuối cùng nó cũng có quyết định. "Nếu như tôi yêu anh thì nó sẽ chấm hết từ đây, trở lại như lúc ban đầu là tốt nhất. Mục đích của tôi là trả thù". Nó rất mạnh mẽ dù có chuyện gì đi nữa nó vẫn nghĩ theo hướng tích cực nhất, "Xem như tôi chưa nghe thấy gì, chưa có cái tình yêu ngu ngốc đó"
- Đang đâm chiêu suy nghĩ gì vậy con kia.-nhỏ hỏi.
- Mầy thích thằng Phong.-cô nghiêm túc.
- Tao với tên đó như nước với lửa.-nó nói ngay.
- Vậy mà tao cứ tưởng.-nhỏ suy sét.
- Đi Bar đi.-nó chuyển đề tài.
- Vết thương chưa lành mà.-nhỏ ngây thơ hỏi.
- Mầy nghĩ vết thương này đối với tao là nghiêm trọng.-nó hỏi.
- Không.-nhỏ và cô cùng nói theo phản xạ tự nhiên, có lần nó cũng bị thương nghiêm trọng hơn gấp mấy lần này, chút nữa là không nhìn mặt trời, đi gặp dòng họ tổ tiên rôi. Vì cứu hai nhỏ trong một lần đại chiến.
- Vậy thì đi.-nó nói xong đi chuẩn bị.
Nhỏ và cô cũng về phòng chuẩn bị ngay, nếu nó mà nổi máu lên thì khó sống.
Nó diện một cây đen, áo đen, quần kaki đen, xoã tóc, đi giày đen trong cực quyến rũ còn chiếc mặt nạ đen nữa, khỏi chê, nó thích màu đen. Nhỏ mặt áo thun tím, váy đen ngắn, tóc buộc cao, cực kiêu hãnh với chiếc mặt nạ màu tím. Cô thì áo cop-top trắng, váy đen, tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-lanh-lung-toi-se-mai-mai-ben-canh-em/2254206/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.