Khi mặt trời vừa hé những ánh nắng của ngày mới. Bình minh trên biển thật ấm áp.
- Aaa...-nó hét lên khi thấy nó vẫn dựa vào hắn và ngủ, còn hắn thì đã thức và đang chăm chú nhìn nó ngủ.
- Sáng sớm làm gì mà hét dữ vậy?.-hắn hỏi nó.
- Không có gì.-mặt nó hồng lên làm tim hắn khẻ rung động.
- Bình minh trên biển đẹp thật.-hắn nhìn vào cảnh mặt trời vừa nhô lên trên biển thật tuyệt.
- Cảnh đẹp thật, sau tôi không biết ha.-nó cũng về lâu mà có chỗ như vậy mà không biết, nó thích nhất sự yên lặng, trong lành.
- Nhóc cứ ở nhà suốt biết cái gì.-hắn cười.
- Cũng đúng, thôi về nếu không sẽ muộn. Nó kéo tay hắn đi về, hắn cũng rất bất ngờ nhưng cũng im lặng đi theo nó.
Tại nhà hàng mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng, nó và hắn thay đồ xong xuống ăn sáng, rồi ai về nhà nấy thay nhanh đồng phục đi nhanh đến trường...nó đi bộ.
Đến trường vẫn vậy đều có những ánh mắt khen ngợi lẫn ghen ghét. Tụi hắn cũng vừa đến và đi chung với nó và nhỏ lên lớp. Vừa ngồi xuống điện thoại nó lại reo lên.
- Chuyện gì.-nó hỏi.
-...-người kia nói.
- Biết rồi.-nó nói.
-...-người kia nói.
- Ok.-nó cười nụ cười nham hiểm.
Lúc này nhỏ với quay xuống hỏi nó.
- Ai vậy My.
- Tối biết.-nó nói nhỏ làm tụi hắn cũng tò mò nhưng cũng không hỏi.
Ở một bên con Thư liếc xéo nhỏ "tụi mầy chán sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-lanh-lung-toi-se-mai-mai-ben-canh-em/2254191/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.