Chương trước
Chương sau
Từ đầu nó đã biết hắn theo nó, nó không quan tâm. Không gian im lặng một người trước một người sau, cảnh đẹp, gió mát, đẹp như một bức tranh. Nó ngồi dưới cát ngắm nhìn biển làm cho nó có cảm giác bình yên.

- Ra đi, anh không mệt ak.-nó nói.

- Tối rồi, sau không về phòng nghĩ mà ra đây.-hắn hỏi.

- Trong đó ngột ngạc lắm tôi ra đây hóng gió.-nó.

- Cô có thể đừng lạnh lùng với tôi không?.-hắn hỏi tiếp.

- Tôi vốn đã vậy.-nó trả lời ngây thơ.

- Không phải, cô không phải. Cô chỉ cố lạnh lùng để tự tạo một vỏ bộc hoàn hảo, không cho phép mình trở nên yếu đuối nên cô mới như vậy, đúng không.-hắn trình bày sự việc cho nó nghe.

- Đúng....! Tôi mệt rồi...hức...hức...-nó khóc.

- Tôi thích cô như vậy hơn.-thấy nó khóc hắn thấy tim hắn rất nhói, rất đau.

- Cô có thể xem tôi như một người bạn, kể tôi nghe về chuyện của cô không, Tôi rất muốn biết nhiều về cô, để hiểu rõ cô hơn.

-....-nó im lặng.

- Nếu không muốn kể tôi cũng không ép.-hắn nói có vẻ buồn.

Nó suy nghĩ nó muốn có người tâm sự nó rất mệt mỏi, không ai hiểu nó, không ai biết nó thật sự muốn gì.

- Gia đình của tôi lúc trước rất hạnh phúc, đẹp như trong cổ tích. Nhưng về sau...-nó kể lại hết chuyện xãy ra cho hắn nghe.

Nghe xong hắn trầm mặt, không ngờ cô lại trải qua nhiều đau khổ như vậy, cô thật dũng cảm.

- Tôi sẽ đồi lại tất cả những thứ đó, họ sẽ trả giá.-nó nói.

- Tôi sẽ mãi mãi bên cạnh nhóc, bảo vệ nhóc.-hắn nói xong kéo nó ôm vào lòng.

Lúc này nó thấy rất ấm áp, lúc này nó ở cạnh hắn nó đều có cảm giác bình yên, được bảo vệ. Người nó nóng lên, tim đập mạnh như đã hoà vào nhau, mặt hồng hào rất đẹp hắn nhìn nó rất thích.

- Anh nói thật.-nó hỏi lại.

- Thật, mãi mãi sẽ như vậy.-lúc này hắn lại suy nghĩ "còn cô ấy thì sau"

- Từ nay về sau tôi sẽ không lạnh lùng với anh nữa.-nó cười thật tươi như đoá hoa hồng phấn, cả hắn cũng bị cuốn hút.

Nó ngồi đó, hắn ngồi bên cạnh, nó tựa vào lòng hắn, hắn ôm nó. Như rất mệ mỏi nó nhắm mắt lại cảm nhận.

- Nếu tôi nói tôi đã có bạn gái, tôi và cô ấy rất yêu nhau, nhưng cô ấy bỏ tôi đi không một lời từ biệt, không biết lí do, tôi rất yêu cô ấy, cô nghĩ cô nên tìm cô ấy ở đâu.

Hắn nhìn xuống thấy nó đã nhắm mắt tưởng nó đã ngủ, nhưng trên mắt liền rơi xuống một giọt nước mắt. Hắn vội lao đi "nhưng trong lòng tôi bây giờ chỉ có cô, chắc tôi đã quên cô ấy" hắn chỉ nghĩ nhưng không nói ra.

- Con nhóc này trong lúc ngủ cũng khóc, có vẻ rất đau, nếu cô nghe vậy cứ xem như tôi chưa nói gì.-hắn nghĩ nếu như cô ấy về hắn cũng sẽ ở bên cạnh nó.

"Tôi chưa ngủ, tôi thật sự nghe thấy" lúc hắn nói nó vẫn chưa ngủ nhưng chỉ nhắm mắt giả vờ, nó nghe được một sự thật không muốn nghe. Làm nó rất đau, tim nó rĩ máu, giọt nước mắt đó từ chính tim nó chảy ra "có lẽ tôi yêu anh mất rồi"

Nó vẫn bất chấp dựa vào hắn ngủ trong lòng hắn, nó cảm giác rất an toàn."dù ra dau em cũng muốn thử". Hắn cũng ôm nó mà ngủ cho tới sáng. Ước gì thời gian ngừng lại họ sẽ mãi mãi như vậy.

~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~

Cuối cùng cũng xong. Cả nhà ngủ ngon. (@~@)....!!!!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.