Sau lần cùng Vũ Thanh cho cô bé đi nhờ xe đó, mỗi lần đi qua con đường nàyanh lại bất giác chú ý đến bến xe buýt đông ghẹt những tà áo trắng đợixe đến trường. Hôm nào anh được nhìn thấy bóng dáng của cô bé, là y nhưrằng anh cảm thấy ngày hôm đó thật đẹp. Bóng dáng của cô bé không thểnào lẫn đi được trong đám đông.
Trong khi những cô bé cậu bé tầmtuổi đó thường túm năm tụm ba cười cười nói nói. Cô bé chỉ đứng một mình nhưng vô cùng nổi bật. Khôi Nguyên thấy được sự khác biệt rõ ràng củaHiểu Hân so với các cô bé cùng trang lứa. Các cô bé thường thích nhuộmtóc, đồng phục thường sửa lại bó hết mức nhằm khoe dáng vẻ đang trổ mãcủa mình, chưa kể trên gương mặt cũng đã biết trang điểm sao cho trưởngthành hơn.
Hiểu Hân thì hoàn toàn trái ngược, mái tóc đen huyềnxõa ngang vai dường như càng tôn lên nước da trắng mịn màng, ánh mắt côbé luôn nhìn xuống trang sách khiến hàng mi luôn phủ xuống mơ màng. Đồng phục cô bé mặc thực đơn giản, sơ mi trắng, quần âu xanh đen đóng thùnggọn gàng. Chiếc áo sơ mi đúng chuẩn học sinh tuy rộng rãi nhưng nó khiến cô bé trông rất thanh lịch.
Hôm nay Khôi Nguyên đã cố tình đisớm để đợi cô bé, anh đỗ xe của mình cách một quãng để không ảnh hưởngxe buýt vào bến nhưng vẫn đủ để trông thấy cô bé thật rõ ràng. Anh có lý do để đường hoàng gặp lại cô bé lần nữa, một lý do đơn giản để tiếpcận, nhưng khi đòi lại áo về rồi anh nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-hay-doi-anh/95947/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.