Khôi Nguyên đứng trong cabin xe truyền hình lưu động theo dõi toàn cảnh nhạc hội qua các màn hình. Thấy công việc đã ổn thỏa Khôi Nguyên mới yên tâm rời đi, trước khi đi không quên cảm ơn ban biên tập đang làm việc.
“Các anh chị đã vất vả rồi, cảm ơn mọi người nhiều!”
Trưởng ban thấy Khôi Nguyên rời đi vội đứng dậy bắt tay.
“Cho tôi gửi lời hỏi thăm chị cậu nhé, năm nay không thấy cô ấy điều hành chúng tôi cũng thấy trống vắng đấy.”
“Vâng! Tôi sẽ chuyển lời.”
Ra khỏi xe Khôi Nguyên thấy thoáng hắn, mặc dù bên ngoài khá ầm ĩ nhưngvẫn còn hơn trong khoang cabin chật chội. Điện thoại trong túi quần rung lên, Khôi Nguyên bắt máy, đem áp chặt lên tai, tay kia che bớt một bêntai cho khỏi ồn ào.
“Alo!”
“…”
“Công việc rất ổn chị ạ, đừng lo.”
“…”
“Chị tranh thủ em làm hộ mà đi hẹn hò đi, mà bên đó đang là buổi trưa, chị đã ăn uống gì chưa đấy.”
“…”
“Em biết, thế chị nhé. Bye!”
Khôi Nguyên vừa ngắt cuộc gọi, chưa kịp đút túi quần điện thoại đã lại rung lên.
“Alo!”
“…”
“Cậu đang ở đâu?”
“…”
“Được, không vấn đề gì.”
“…”
“Bây giờ cậu đi về phía cổng bên trái, đến khu vực bảo vệ tôi sẽ cho người ra đón.”
Khôi Nguyên tắt máy, tay vẫy một nhân viên gần mình nhất nói.
“Anh giúp tôi, ra cổng trái đón mấy người bạn của tôi vào khu vực bên trong nhé.”
Người đó được giao việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-hay-doi-anh/3269286/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.