Hiểu Hân bị sặc, ho đến chảy nước mắt. Bên cạnh Thu Giang cũng vỗ lưng giúp cô.
“Sao tự dưng lại ho dữ vậy, có sao không em?”
Hiểu Hân ngẩng lên lấy khăn giấy lau nước mắt nói.
“Không sao đâu ạ”
Hiểu Hân ngồi thẳng dậy, mắt không hề né tránh mà nhìn thẳng. Lúc này trongphòng ai đó đã chọn bài hát mới, trên nền màn hình sáng cả căn phòng trở nên rõ hơn, Hiểu Hân và người đối diện có thể nhìn rõ mặt nhau hơn.Hiểu Hân dùng khẩu hình nói.
“Em chào thầy!”
Vũ Thanh ngồi phía đối diện, dáng người hơi ngả về phía trước, khửu tay tỳ trên đầugối. Anh chỉ cười, rồi đưa ngón tay lên miệng ra dấu “bí mật”. Hiểu Hâncũng gật đầu đáp lại.
Vũ Thanh cũng không tiếp tục nhìn Hiểu Hân nữa, anh đứng dậy sang bàn khác nói chuyện để Hiểu Hân không khó xử.
Ngọc Trúc sau một hồi chào hỏi đã quay lại bàn, cô chen vào giữa Hiểu Hân và Thu Giang.
“Lâu không gặp bạn cũ, vui thật đấy! Mà, Giang này! Cậu kia trước có học lớp mình không mà sao tớ chưa gặp”
Giang nhìn theo hướng tay Ngọc Trúc.
“Không! Cậu ấy là khách mời Khang dẫn theo.”
“À! Bảo sao. Tớ sao có thể quên được nếu như lớp mình có một anh chàng bảnh như vậy chứ.”
“Nghe nói cậu ta là giáo viên trường Trung Văn”
“Oa! Đẹp trai thế thì nữ sinh học sao nổi. Trẻ như vậy mà đã được dạy ởTrung Văn thì một là cậu ta cực giỏi, hai là nhà cậu ta cực gia thế”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-hay-doi-anh/3269285/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.