Tuyết Úc đời nào làm được chuyện như thế.
Gương mặt nhỏ đỏ lựng như trái cà chua. Bả vai cậu rướn lên, hai tay cố đẩy lồng ngực rộng lớn của người đàn ông. Miệng bị cắn mút đến tàn nhẫn khiến cậu ho vài tiếng. Một bộ dạng bị khi dễ đến đáng thương. Tuyết Úc hô hấp khó khăn. Cậu mở miệng, giọng nói mềm mại suyễn khí.
"Dạy cậu? Không phải lúc trước cậu rất chướng mắt tôi sao, bây giờ cậu đang làm gì vậy?"
Tống Nạo Tuân hoàn toàn rối loạn binh lính. Môi thịt mềm mại thơm ngọt khiến anh không thể thoả mãn chỉ với vài cái đụng chạm giản đơn. Hơn nữa, dù tiểu quả phu luôn miệng bảo anh ta đã có nhiều kinh nghiệm, cơ thể Tuyết Úc run lên và mềm nhũn, không giống như người đã từng trải qua hoan ái thân mật. Bị anh hôn một lát, đôi mắt cậu liền trở nên mơ màng thất lạc. Nếu không phải anh ôm lấy eo cậu, tiểu quả phu dường như sẽ nhũn trên mặt đất.
Bộ dáng vô lực lại xinh đẹp, dễ hiểu làm sao cậu có thể câu được nhiều dã nam nhân đến vậy.
Ánh mắt Tống Nạo Tuân nhìn về đôi môi đỏ thắm lóng lánh vết nước. Anh cử động yết hầu, nuốt sạch nước bọt thơm ngọt mà mình đã hút từ cái miệng nhỏ rồi ách giọng giải thích.
"...Không có chướng mắt."
Tuyết Úc nhìn người đàn ông, dè dặt tựa như đang nhìn một con hổ đói đang rình mồi. Dù mặt ngoài bình tĩnh, cậu hết sức túng quẫn mà rụt người về sau. Đến khi đầu vai hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-dang-thuong-sut-dau-me-tran-o-tu-la-trang/3374743/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.