-Sao hôm nay cậu lại muốn gặp bà ấy thế?
Hoàng thấy lạ sao tự dưng Quốc An lại gọi điện thoại nhờ mình dẫn đến chỗ ở của Thiên Anh , không lẽ có chuyện gì sao.
-Tôi có chuyện muốn hỏi cậu ấy.
-Nhưng sao nhất định lại là hôm nay? Đợi ngày mai xuất viện đi không được à?
-Không biết, nhưng tôi rất khó chịu, có cái gì đó thôi thúc tôi phải đi gặp cậu ấy ngay lập tức.
Quốc An không lý giải được cảm giác đó là gì, nó cũng giống như lần trước khi nó bị viêm ruột thừa vậy. Nếu nó không muốn gặp cậu thì ít nhất cậu cũng phải nhìn thấy để chắc chắn nó bình an vô sự.
-Hôm trước tôi đưa bà ấy về nhà này. Hoàng chỉ tay vào ngôi nhà rộng lớn với tường rào kiên cố.
Cả hai bấm chuông chờ đợi.
1 lần…..2 lần……3 lần…..10 lần…… vẫn không có ai mở cửa, có lẽ không có ai ở nhà.
- Cậu bận thì cứ về trước đi, tôi ở đây đợi cậu ấy là được rồi.
- Ừ, vậy có tin tức gì thì báo cho tôi biết nhé.
Hoàng về rồi, còn mình Quốc An đứng đợi, đã hơn một tiếng đồng hồ rồi sao vẫn không thấy ai xuất hiện, ngôi nhà rộng lớn vậy mà không có người giúp việc nào luôn sao. Cậu bắt đầu lo lắng, đang định gọi người đến phá cửa thì đúng lúc hắn trở về, khuôn mặt hơi biến sắc khi thấy Quốc An đứng ở cổng.
-Cậu đến đây làm gì?
-Cậu ấy đâu? Không quan tâm đến câu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-khi-nao-em-moi-lon-day-ha/2499856/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.