“ Người mẫu gì? ”
" Công ty chúng tôi làm về mảng quản lý người mẫu. Vừa nãy chủ tịch trông thấy anh từ xa đã ưng, muốn hỏi xem anh có muốn về làm người mẫu cho công ty chúng tôi không đấy ạ.”
Cậu nhận lấy tờ giấy giới thiệu, xong lại nhìn sang phía người phụ nữ đang đứng cách cậu không xa, thoạt nhìn thì có vẻ đó chính là vị chủ tịch mà cậu bạn kia nói rồi đây.
Nhìn thì có vẻ tuổi của người đó bằng với tên chủ tịch Nhất Dương kia, chà, dạo gần đây tuổi của mấy chủ tịch đang có xu hướng giảm dần à? Liệu lúc cậu bằng tuổi những người đó, cậu có thể có chỗ đứng cao trong xã hội như bọn bọ bây giờ không nhỉ?
“ Tôi cần thời gian suy nghĩ ”
“ Được rồi, cậu cứ suy nghĩ bao lâu cũng được, chúng tôi luôn chào mừng cậu đến công ty ” Cậu bạn vui vẻ vội vả chào tạm biệt Doãn Khiêm xong liền chạy đến báo tin cho vị chủ tịch.
" Nguời mẫu hả? Có hợp với mình không ta? ”
Doãn Khiêm vốn không hề thích công việc cũ, nhưng vì muốn noi theo hắn, theo con người đã từng bước thành công, cậu đã để mặc việc bản thân muốn làm hay thích làm, cứ thế mà đi theo con đường mà hắn đã vạch sẳn.
Tuy nhiên, so với việc làm nhân viên văn phòng tẻ nhạt, cậu lại muốn bản thân có thể làm những công việc mang tính nghệ thuật, có thể đi đây đi đó chứ không phải cắm mặt vào màn hình máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-hom-nay-lai-noi-thu-tinh-roi-/3577128/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.