“ Không làm được nữa thì nghỉ, công ty không chứa thứ ăn hại như cậu! ”
Vị giám đốc không ngần ngại thẳng thừng vứt hết đống tài liệu mà cậu đã thức trắng đêm soạn vào thùng rác.
Đây không phải một lần, mà là kể từ khi Doãn Khiêm lên chức trưởng phòng, công việc của cậu chưa bao giờ là suông sẻ cả. Dù cho có cố gắng, dù cậu làm tốt, dù cho bản thảo có hoàn chỉnh đến mức nào. Chỉ cần qua tay người đàn ông đó, mọi thứ mà cậu đã dành hết tâm huyết, đều coi như là vô dụng cả...
" Tôi có thể sửa lại, giám đốc có thể chỉ rõ lỗi sai được không ạ? ”
Doãn Khiêm cứ cắm mặt xuống đất, đôi mắt nhắm nghiền lại. Đây là công việc mà cậu muốn dùng để chứng minh bản thân cho hắn, nếu cứ đà này mà bị sa thải, cậu sẽ chẳng thể nào có cơ hội nói với hắn rằng cậu đã trưởng thành, đã có thể thành công trên chính năng lực của mình.
" Chắc là cậu không hiểu rõ tình hình nhỉ? Tôi muốn sa thải cậu chứ không phải gọi lên đây để giúp cậu cải thiện kỹ năng ”
" Còn nữa, nên biết rõ vị trí của mình đi, đừng có cố làm màu bày vẽ gì cả, nhớ chưa? Giờ thì cút được rồi đó! ”
Tên giám đốc vốn từ ban đầu đã chẳng ưa nổi cậu. Kể từ khi cậu xin vào làm công ty này, mọi ánh mắt đều đổ dồn về cậu, cũng phải, một người vừa trẻ tuổi vừa có năng lực, chưa kể đến ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-hom-nay-lai-noi-thu-tinh-roi-/3577127/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.