Mấy phút sau, Tiểu Ninh hoàn tất thủ tuc. Ly nước quế mật ong cũng đã uống xong. Nó nhìn Lục Minh lí nhí. 
"Tớ cảm ơn cậu!" 
"Ừ, cậu thấy sao?" 
"Đỡ hơn rồi! Nhưng tớ thấy hơi buồn ngủ!" 
"Vậy cậu ngủ một chút đi! Tớ ở đây với cậu!" 
"Ừ, nhớ 2 giờ gọi tớ nha!" 
Bài tập còn nhiều, nó không muốn mất thời gian quá nhiều vào hai việc ăn với ngủ. 
Hiểu được ý nó. Lục Minh gật đầu. 
"Ừm, cậu ngủ đi!" 
Tiểu Ninh mệt mỏi, yên tâm về phòng. Cô ngủ luôn một giấc. 
Bên ngoài, Lục Minh đang giải toán. Bài phương trình bậc hai một ẩn. Dạng này đối với một hoc sinh chuyên toán như Lục Minh không có gì là khó. Với lại, cậu cùng đã học qua. 
Chỉ cần mười phút, cậu đã giải xong tất cả. Lục Minh lấy vở Tiểu Ninh. Cậu xem các bài Tiểu Ninh đã giải. Bài nào sai, cậu lấy bút chì khoanh tròn làm dấu. Lát nữa con nhỏ dậy, cậu sẽ giảng lại cho nó. 
Mới đó mà đã 2 giờ. 
Lục Minh nhẹ nhàng mở cửa phòng. Tiểu Ninh vẫn còn ngủ. Trông nó rất mệt. Thế là cậu không nỡ gọi. 
Dù gì cũng không có nó để hàn huyên tâm sự. Lục Minh rảnh rỗi, nhàm chán không có gì làm, bèn lấy chổi đi quét nhà cho nó. 
Thôi, nó đã ăn hành đau như vậy. Mình làm đươc việc gì giúp nó thì giúp. Để nó có thời gian nằm nghỉ ngơi cho khỏe. 
IKhi Tiểu Ninh thức giấc. Đồng hồ đã điểm 3 giờ 30 phút chiều. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611886/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.