Trên bàn ăn, nơi ba mẹ con râm ran tiếng cười đùa. Khung cảnh ấy, trái ngược hoàn toàn với cảnh phía đối diện. Bởi, Bạch Nguyên vừa nghe tiếng vợ anh ta cằn nhằn.
“Chồng, anh sao vậy? Hôm nay, cứ như khúc gỗ không chịu lấy đồ ăn cho em gì hết!”
“Ừ, anh xin lỗi! Anh đi vệ sinh xíu!”
“Nhanh lên nha chồng! Con chờ anh cho nó ăn đó!”
“Anh biết rồi!”
Bạch Nguyên thấy anh ta đứng lên. Dù không có nhìn qua bên ấy nhưng cô biết: Trước khi đi, anh ta đã ném cho cô ánh mắt đốt người.
Thật ăn bữa ngon cũng không yên! Linh cảm dường như sắp có chuyện gì sảy ra?
Quả thật y như cô nghĩ. Vì sau đó không quá ba mươi giây, chiếc điện thoại đang nằm im trong túi xách chợt báo có tin nhắn.
Cô mở khóa.Chết sững với dòng tin:[ Em mau ra đây!]
Gì? Thói quen cũ bộc phát à? Dựa vào cái gì mà anh ta còn dám ra lệnh? Nghĩ cô còn là cún con chắc!
Bạch Nguyên không quan tâm. Cô nhét điện thoại vào túi xách. Nhưng bàn tay chưa rút ra đã nghe chuông báo tin nhắn gửi tới liên tiếp ba tin. Cô biết chủ nhân gửi là ai nên dứt khoát tắt nguồn. Trả lại không gian như vốn có trước đó.
“Ăn vừa thôi nha hai đứa. Để bụng còn ăn kem dừa!”
Bạch Nguyên muốn đưa hai đứa nhỏ rời khỏi nhà hàng. Cô không muốn nhìn thêm người đã từng gắn bó thuở thanh xuân với cô một lần nào nữa. Hãy đặt dấu chấm hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611862/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.