Xe dừng lại ở đầu ngõ nhưng Tiểu Ninh vẫn ngủ say. Bạch Nguyên bước xuống mở cánh cửa phía sau. Lục Minh ôm con nhỏ khom người thong thả bước vào nhà.
Khẽ khàng đặt nó lên chiếc giường. Lục Minh với tay lấy chiếc chăn đắp lên người cho Tiểu Ninh. Nhìn gương mặt bé nhỏ hơi tái đi của nó, cậu lại thấy đau lòng.
Cậu không muốn rời đi. Không nỡ bỏ con nhỏ một mình khi nó đang sợ hãi. Cậu dựa vào thành giường nghiêng người lặng nhìn nó.
Hình như con nhỏ ngủ không được ngon. Hàng mi cong của nó cứ run run nhè nhẹ. Cái miệng nhỏ thỉnh thoảng lại hé ra nhưng chỉ xíu thôi đã ngậm chặt lại. Chắc nó đang mơ hay kinh hãi việc mẹ nó hối hả chạy trốn vừa rồi!
Lục Minh hết nhìn gương mặt Tiểu Ninh lại nhìn xuống vạt áo trước ngực mình. Ở đó còn loang một mảng nước. Cậu đưa tay nắm vào mảng áo. Dù đã hơi khô nhưng trái tim cậu vẫn còn thấy nhói.
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Thái độ bỏ chạy trối chết của cô Nguyên. Cùng người đàn ông đã có gia đình riêng đó. Giữa họ có quan hệ như thế nào? Lục Minh tin mối quan hệ đó không phải bình thường! Nhưng điều khiến cậu bận tâm: Nó có liên quan đến thân thế của Tiểu Ninh không?
Con nhỏ nói nó chỉ có mẹ sinh ra nó. Lục Minh thừa biết chuyện đó là không thể. Vì đứa trẻ nào cũng phải do ba mẹ mình tạo thành!
Những điều thầm nghĩ tới. Những câu hỏi cứ mãi xoáy sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-con-anh-yeu-em/2611861/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.