Theo lịch sắp xếp của Thiên Bảo, sau khi nghỉ ngơi một chút ở phòng, cả đám sẽ lên xe của khách sạn ra bãi biển, chơi xong thì đi bộ đến nhà hàng đã đặt trước gần đó ăn tối luôn.
"Này cục đậu phộng nhà mày làm sao vậy? Chẳng phải lúc nãy còn tốt lắm à?" - Thiên Bảo huých huých người hắn nhỏ giọng hỏi.
Trên đường ra bãi biển, An Lạc chen lên ngồi cạnh ghế tài xế trước con mắt ngơ ngác của Gia Quân, hắn vừa bực vừa khó hiểu, chỉ có thể hậm hực ngồi phía sau cậu.
"Làm sao tao biết được, lúc nãy tao nhờ lấy quần áo xong thì như vậy."
"Ồ, xem ra mày chiều ẻm đến hư rồi, đến cả nhờ lấy đồ cũng giận được." - Thiên Bảo cười cười nói - "Nhưng mà tính bé Lạc tốt nào giờ, hay mày ghẹo chọc gì con người ta mà xạo?"
Gia Quân bực mình không thèm đáp, đôi mắt hung dữ nhìn chằm chằm vào cái gáy trắng nõn trước mặt.
Vừa ra đến biển, bọn Vĩnh Huy đã hưng phấn đến độ không thèm nghe lời của nhân viên dặn dò, nhanh chóng chạy thẳng hòa mình vào dòng nước mát lạnh. Có lẽ bởi vì gió biển thổi vào làm dịu đi cái nóng buổi trưa mà An Lạc cũng quên mất mình vẫn đang bơ Gia Quân, vui vẻ nắm tay hắn kéo đi, mà Gia Quân càng không thèm chấp nhặt nhóc con tâm tính thất thường này nữa, ai bảo hắn yêu cậu cơ chứ.
Cả đám chơi đến thấm mệt mới bò lên bờ nằm kềnh ra, An Lạc bị nắng hun cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573723/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.