Bởi vì câu nói của An Lạc "Muốn đón sinh nhật cùng anh" mà Gia Quân xin nghỉ luôn buổi chiều để qua nhà ba mình với suy nghĩ đi sớm về sớm. Gia Quân biết thừa ba hắn chẳng rỗi hơi đâu mà tổ chức sinh nhật cho hắn, đây không phải do ông không quan tâm bởi hằng năm ba hắn vẫn mua quà đều đặn gửi sang, nhưng rõ ràng làm một bữa tiệc linh đình để quây quần cùng nhau, nhất là cùng với mẹ lẫn em kế thì không khí đủ làm cho người ta chẳng nuốt nổi cơm nữa, mà Gia Quân cho rằng chỉ là một cái sinh nhật thôi, không ăn mừng cũng chẳng chết ai được.
Căn biệt thự cách xa trung tâm thành phố của ông Hoàng vẫn tráng lệ như vậy, đặc biệt là khi trời đang dần đổ về chiều thế này.
"Cậu Quân, sao cậu tới sớm vậy ạ?"
Người giúp việc nghe tiếng bấm chuông vội ngó sang camera xem thử, nhìn thấy hắn thì vô cùng ngạc nhiên.
"Con xin nghỉ sớm thôi."
Gia Quân gật đầu với bà rồi bước vào nhà, khi thay dép trong nhà hắn phát hiện trên kệ giày xuất hiện một đôi guốc khá trẻ, không phải kiểu mà dì Phương sẽ mang, đôi mày thoáng cau lại một chút.
"Vẫn ở ngoài vườn ạ?"
"Dạ đúng rồi..." - Dì giúp việc nhìn bóng lưng hắn, miệng ngập ngừng muốn nói lại thôi.
Gia Quân quen cửa quen nẻo bước thẳng ra vườn, tiếng cười nói vẫn như mọi khi cực kỳ vui vẻ, nhưng hắn nghe ra được có thêm một giọng nữ xa lạ lẫn vào.
"Để lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573710/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.