Lúc xe đến đầu hẻm An Lạc nhìn thấy được ánh sáng từ cửa sổ hắt ra, có vẻ Gia Quân hôm nay về sớm hơn mọi khi. An Lạc hơi thất thần, cậu chợt nhớ đến trước kia cậu cũng mơ về một căn nhà của riêng mình như thế này. Thành phố này quá đỗi hoa lệ, dường như ai cũng bận rộn để hy vọng một ngày nào đó có thể trở thành một phần ở đây, sau khi có đủ lệ thì sẽ nhận được phần hoa dành cho mình. Lúc cùng Gia Quân dọn dẹp căn phòng kia, An Lạc đã nghĩ cậu rất thích bông hoa nho nhỏ này.
Vừa mở cửa bước vào đã nhìn thấy Gia Quân đang ngồi trên sofa buồn chán xem sách, hắn đeo một cặp kính gọng đen đơn giản làm bớt đi phần nào nét hung dữ đã hình thành theo năm tháng, trong có vẻ lành tính hơn hẳn. An Lạc lần đầu tiên thấy Gia Quân lôi cặp kính ra cũng rất ngạc nhiên, lúc đó có vẻ vì ngại nên hắn cáu kỉnh đáp: "Nhìn cái gì, bộ chưa thấy người bị cận bao giờ à?"
"Đi mua đồ ở đâu mà về trễ vậy?" - Gia Quân nghe tiếng cửa mở liền đặt sách xuống ngẩng đầu hỏi cậu - "Em tắm đi, tôi vào hâm lại đồ ăn."
An Lạc sắp xếp lại giày dép cho ngay ngắn, sau đó theo lời hắn đi tắm trước.
"Phải rồi, ngày mai có thể tôi lại về trễ đấy, đi ngủ trước đi nghe không?"
Đang ăn cơm thì Gia Quân nhớ ra ngày mai phải đến nhà ba hắn liền lên tiếng dặn dò, An Lạc gật gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573709/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.