Cái nóng gay gắt của mặt trời ban trưa khiến An Lạc thèm uống thứ gì đó lạnh lạnh nên trước khi sang tiệm hoa cậu liền tranh thủ ghé vào quán nước cạnh trường mua một ly trà tắc cỡ lớn để uống cho đã. Trường học của cậu cách nơi làm việc không xa, ngày trước Gia Quân vẫn hay ghé qua đưa đón nhưng sau này An Lạc kiên quyết không chịu, từ chỗ hắn hoạt động sang tận đây rồi lại vòng về, đường thành phố thì vừa nóng vừa tắc, cậu không muốn để hắn phải vất vả. Hiển nhiên lúc đầu Gia Quân không chịu, cả hai bắt đầu ầm ĩ với nhau, An Lạc không đánh lại hắn, cả một tuần sau đó nhất quyết không chịu để ý đến hắn nữa, cuối cùng Gia Quân vẫn phải chịu thua.
An Lạc thỏa mãn nhận lấy ly nước to gần bằng mặt mình, hơi lạnh thoát ra khiến cái nóng xua tan đi phần nào, sau đó mới chỉnh lại cặp sách tung tăng hướng về khu chợ. Đường xá buổi trưa chẳng hiểu sao lúc nào cũng đông đúc, dù đi bộ trên vỉa hè nhưng An Lạc cũng rất khó khăn, vừa phải tránh xe đang đậu lại vừa phải tránh cả những chiếc vì vội vàng mà leo cả lên lề.
"Ồ, lúc đầu anh cứ ngờ ngợ, hóa ra đúng là em à."
Khi đi ngang qua một con hẻm nhỏ, An Lạc nghe được tiếng đàn ông cợt nhả, cậu liếc qua thì thấy là một tên dáng điệu lưu manh, áo sơ mi hoa hòe phanh ngực đang chặn một người vào trong vách tường, An Lạc không nhìn thấy được mặt người nọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573704/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.