"Chết rồi, em quên mua cá viên phô mai!"
Gia Quân và Vĩnh Huy tay xách nách mang một đống bọc bị nguyên liệu nấu lẩu, nhưng vừa ra đến cửa thì Vĩnh Huy sực nhớ là mua thiếu đồ liền vội nói với Gia Quân:
"Đại ca đứng đây chờ xíu, em vào mua cái rồi ra ngay."
"Nhiều đồ rồi, thiếu cái đó có làm sao đâu." - Gia Quân không kiên nhẫn nhìn gã.
"Không được, cái này là cực phẩm đó." - Vĩnh Huy kiên quyết nhét mớ đồ trong tay mình vào tay hắn rồi chạy đi - "Đảm bảo Đậu Phộng chưa được ăn qua đâu, để em chạy vào mua, nhanh lắm."
Gia Quân khó chịu tựa vào cây cột cạnh đó nhìn ra màn mưa mù mịt bên ngoài, chẳng hiểu sao cả tối nay trong lòng hắn cứ bất an, lúc nãy tim cũng giật thót lên một cái làm rơi gói mì đang cầm trên tay.
Đùng!
Một tiếng sấm dữ dội kèm vài ánh chớp sáng bừng khiến những người xung quanh phải giật mình, nhưng cũng nhờ tia sáng chớp nhoáng đó mà Gia Quân thoáng ngẩn người bởi gương mặt quen thuộc đẫm nước mưa chạy ngang qua, bộ dạng thê thảm của cậu khiến vài kẻ cũng hoảng sợ mà không dám nhìn thẳng.
"Lại chuyện gì nữa đây?"
Gia Quân không nghĩ nhiều lập tức cũng lao ra ngoài màn mưa đuổi theo An Lạc, dòng xe đông đúc bóp kèn inh ỏi khiến hắn suýt nữa mất dấu cậu, mãi tận đến lúc nắm được bàn tay lạnh cóng ấy thì trái tim hắn cũng như bị đông cứng lại.
"Này, bình tĩnh, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-cam-dung-so-/3573679/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.