Cuối năm, khắp nơi đều bận rộn. Ai đi học thì ôn thi, ai đi làm thì kết toán. Trong trường cũng thế, hội diễn mừng xuân xong liền đến kỳ thi tháng, kỳ thi học kỳ cũng đuổi sát gót rồi.
Nhà trường tiếp thu ý kiến của đám học trò, tổ chức hội diễn mừng xuân ngay dịp giáng sinh, rồi mới đến kỳ thi, thi xong thì được nghỉ. Giáng sinh năm nay đúng hôm chủ nhật, đi đâu cũng tràn ngập táo đỏ với hoa hồng, cùng những đôi tình nhân dặt dìu âu yếm.
Tào Kế cắn quả táo thật mạnh: "Giáng sinh thì giáng sinh đi, còn uốn éo tình nhân với tình địch cái gì, thật là bệnh hoạn! Đã thế còn bày trò tặng nhau quả bình an, bình iếc, chẳng qua là táo đấy thôi chứ có khỉ mốc gì đâu. Một quả những hai mươi đồng, đúng là cắt cổ!"
Từ Tuấn Thưởng an ủi vỗ vai: "Gấu hai, đừng nhụt chí. Thua keo này ta bày keo khác, còn ối dịp mà!"
Ai nấy đều nín cười. Tào Kế theo đuổi con gái nhà người ta cả năm trời, đến dịp lễ đành bấm ruột bấm gan mua táo, cuối cùng "nàng" không nhận. Giá tiền một quả lại bằng hai ba cân ngày thường. Hỏi sao mà y không cay cú?
Lúc này đội kịch đang chuẩn bị dượt lại lần cuối trong phòng câu lạc bộ. Tào Kế dâng trào cảm xúc, trút cả vào quả táo oan nghiệt kia. Bầu không khí lễ hội nồng cháy thế này, hôm nay Trần Hân lần đầu mới thấy. Buổi chiều cậu ra ngoài mua hoa quả, thấy giá táo bị đội lên tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhoc-ca-lam/2669814/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.