Edit: Leur
Beta: Đông
“Đưa người về ký túc xá thật là một cơ hội tốt mà! Ngay cả giáo sư cũng giúp cậu, thiên thời địa lợi nhân hòa. Thế mà cậu lại không biết bắt lấy, đừng nói là tiếp xúc thân thể, có khi cậu còn chưa thêm WeChat người ta nữa!”
Người trong điện thoại gào to, có phần phiền phức.
Xe chậm rãi chạy ở trên đường, Sở Cẩn Hành quay đầu nhìn cửa sổ, nhớ lại chuyện vừa xảy ra, đôi mắt nhìn chằm chằm tay mình, “Có.”
“Có tiếp xúc thân thể.”
Dưới ngọn đèn đường trước quán bar, Nghiêm Trì nóng nảy đá chân, làm vẻ mặt không thể tin nổi, “Tiếp xúc thân thể cái gì? Hôn hay là ôm cơ?”
Sở Cẩn Hành đặt tay lên mắt, “Cô ấy cho tớ xoa đầu.”
Chạm vào đầu một cái, anh lại phải nhẫn nhịn một lần.
*nguyên văn là 摸头杀: Hành động an ủi khi con gái buồn, phiền muộn, lo lắng, …
Còn ôm nữa.
Hoàn toàn giống như trong tưởng tượng, eo của Kỷ Dịch thật sự rất nhỏ, rất mềm, hai tay anh có thể ôm vừa.
Sở Cẩn Hành vuốt tay, sau đó nhanh chóng buông ra, cắt đứt ý nghĩ trong đầu.
Nghiêm Trì nghe xong thở dài, “Chậc, xoa mỗi cái đầu thôi mà cậu đã vui vẻ thế rồi, A Ôn của chúng ta thật sự đơn thuần không làm ra vẻ mà!”
“Cậu còn không bằng ông già cứng nhắc Cố Ngôn Vọng kia đâu, các cô gái người ta đều uống say, còn cậu ngoại trừ xoa đầu thì cũng chẳng có chút tin tức hữu dụng nào hết à?”
“Có.” Sở Cẩn Hành vẽ lên cửa xe, vẽ một hình trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-yeu-kieu-bo-nong-nay/1020909/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.