Edit: Leur
Beta: Đông
Ăn một bữa cơm cũng hết 2 tiếng, ra khỏi nhà hàng đã là 9 giờ tối.
Chờ mọi người đi gần hết, Sở Cẩn Hành lộ ra sự mệt mỏi, cúi đầu, đưa tay vuốt ấn đường, vừa dựa vào tường chờ giáo sư Hạ vừa chờ xe.
Kỷ Dịch đi ra khỏi toilet đã bị một người ngăn lại.
Nhân viên cầm cốc giữ ấm đưa cho cô, mỉm cười chỉ về phía cửa: “Đây là do vị tiên sinh kia nhờ chúng tôi chuẩn bị.”
“Cảm ơn ạ.”
Kỷ Dịch cầm lấy cốc giữ ấm, có hơi hoang mang trừng mắt, mở cốc ra. Hơi nóng bốc lên, ánh mắt trở nên mơ hồ, một vài bông hoa cúc trắng nổi lên trên mặt nước.
Tay cô không quá vững, bông hoa cũng hơi bồng bềnh.
Nhân viên nữ nhìn cô, có hơi hâm mộ, “Bạn học này, bạn trai em thực sự rất tri kỷ đấy. Cái cốc này vừa mới mua và đã trả hết rồi, em có thể mang về.”
“À, còn cái này.”
Vừa dứt lời, cô cầm một cái bình nhỏ đặt vào tay Kỷ Dịch, sau đó mỉm cười.
Hai tay đều cầm đồ, Kỷ Dịch hơi mông lung. Phản ứng chậm nửa nhịp, cô quên không phản bác lại lời nói của nhân viên, gật gật đầu nhẹ giọng cảm ơn.
Nhân viên nói không sao đâu rồi rời đi, Kỷ Dịch ngây người tại chỗ, cúi đầu ngửi ngửi, thấy mùi hương thơm ngát.
Cô không thể phân biệt được mùi hương này là trong cốc giữ ấm hay là trong chiếc bình nhỏ.
Uống một ngụm trà lài, Kỷ Dịch giương mắt nhìn người đàn ông đứng ngoài cửa, khóe miệng nâng lên rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-yeu-kieu-bo-nong-nay/1020908/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.