“Không được phép yêu sớm.”
#chuyển ngữ: Nại
Bốn năm sau.
Ánh mặt trời buổi chiều muộn chiếu vào phòng học tầng hai, rời gần tầm mắt lại, chiếc áo đồng phục chỉnh tề màu xanh trắng làm cho lòng người cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái. ở chiếc bàn cuối cùng gần cửa sổ là chỗ ngồi của Kiều Miên và Tinh Dã.
Tiếng giảng bài của giáo viên vang từ bục giảng xuống dưới cuối lớp, qua lớp cản của không khí, cùng với sự hỗn loạn trong lòng thiếu nữ, khi tiếng giảng bài của giáo viên đến bên tai Kiều Miên thì không thể vào đầu cô được nữa.
Chiếc bút đã hết mực lưu lại một dấu bút in sâu trên trang giấy, dịu dàng mà lưu luyến khắc lên ba chữ:
Thẩm Vân Lê.
Cô không dám để ai khác biết được bí mật của mình, nội tâm lại không thể giấu được bí mật.
Tinh Dã vốn đang nghe giảng, ánh mắt chợt liếc nhìn Kiều Miên đang xao nhãng, theo thói quen, cậu búng một cái lên trán cô: “Nghe giảng đi!”
Kiều Miên đang đắm chìm trong suy nghĩ của riêng mình bỗng chốc giật nảy, cô lẳng lẳng lật sang trang giấy khác ngẩng đầu nhìn lên bảng đen, ánh mắt vừa mới chăm chú được một chút đã lại nhanh chóng mất đi tiêu cự.
Trước kia cô vẫn cứ cho rằng tình cảm cô dành cho anh chỉ là biết ơn cùng cảm động, không hề liên quan đến tình yêu.Nhưng bây giờ cô đã mười sáu tuổi.
Từ một cô bé biến thành một cô gái, không phải lúc cô xuất hiện kinh nguyệt lần đầu mà là lúc cô nhìn thấy dấu son môi mờ đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-ngot-ngao/161956/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.