Cố Mặc Hàm cảm giác bản thân càng ngày càng nóng, trênmặt hiện ra sắc hồng không bình thường, anh kéo áo sơ mi ra, lộ ra lồng ngựccường tráng, mãnh mẽ dùng sức ôm Tần Vũ Dương vào trong ngực.
Hai người trọng tâm không vững nên ngã nhào trên đất,thời điểm Cố Mặc Hàm ngã xuống phát ra một tiếng buồn bực, đau đớn khiến anh cóphần tỉnh táo, anh đỡ Tần Vũ Dương dậy.
"VũDương, em ngã có đau không?"
Một cái cúi đầu lại thấy Triệu Tịch Vũ đang ở trongngực anh, anh bỗng nhiên ý thức được bản thân đang làm gì.
Cùng với sự biến mất của đau đớn, anh dường như lạixuất hiện ảo giác, trong lòng có một chút hoảng sợ.
Cố Mặc Hàm cầm lấy chiếc bình hoa bên cạnh đập xuốngđất, nhặt lên một mảnh vụn nhỏ mạnh mẽ đâm vào nơi bắp đùi, lập tức máu tươichảy ròng.
Triệu Tịch Vũ hiển nhiên khiếp sợ bởi động tác củaanh,"MặcHàm..."
Cố Mặc Hàm đẩy cô ta ra, không liếc nhìn cô ta một cáimà dựa tường mở cửa đi ra ngoài, lảo đảo đi xuống dưới lầu, anh gọi điện cho HàVăn Hiên.
"AHiên, cậu còn ở bệnh viện không?"
Hà Văn Hiên hơi thấy kỳ lạ, "Còn.Cậu làm sao vậy, giọng không hề ổn chút nào?"
Gió đêm rét lạnh làm cho Cố Mặc Hàm thanh tỉnh rấtnhiều,"Tớbị hạ thuốc, bây giờ đi qua tìm cậu."
Cố Mặc Hàm giơ tay đón chiếc xe đến thẳng bệnh viện.
Theo chất lỏng lạnh lẽo không ngừng tiến vào trong cơthể, Cố Mặc Hàm cảm thấy khá hơn rất nhiều.
"Aihạ thuốc cậu? Liều vừa đủ, thuốc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-mai-khong-quen/3020945/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.