Phân công rõ ràng, dưới sự chỉ huy của bà Tần côngviệc chuẩn bị bữa cơm tất niên chính thức bắt đầu.
Tần Vũ Dương, Lãnh Thanh Thu và Liễu Vận Ca ba ngườingồi ở trên băng ghế vừa nhặt rau vừa nói chuyện phiếm, rất nhanh sự câu nệ củaLiễu Vận Ca đã không còn, thả lỏng rất nhiều, nói cũng nhiều hơn.
"VậnCa này, cháu thích ăn món gì lát nữa bác làm nhiều vài món cho con, con đứa nhỏnày thật quá gầy." Ông Tần vừa rửatrái cây vừa hỏi.
Liễu Vận Ca bỗng nhiên mũi cay cay, từ nhỏ đến lớnchưa từng có người nói những lời này với cô, "Cám ơn bác trai."
"Cảmơn cái gì chứ, tay nghề của đầu bếp Tần ở mười dặm tám phương đều cũng biếttiếng, cô có lộc ăn đấy, đúng không, bố?" Tần Vũ Dương vẻ mặt nghịch ngợm hướng về phía bố cười.
Lãnh Thanh Thu cũng vẻ mặt hướng tới cáo trạng: "Đúngđấy đúng đấy, con đã lâu chưa được ăn lại những món bác nấu, sớm đã thèmrồi."
Ông Tần vui tươi hớn hở, "Được, lát nữa con gắngsức mà ăn."
Sắc trời dần tối, cảnh tượng người đi đường vội vãtranh thủ đi về nhà, phòng bếp nhà nhà đèn đều sáng, bay ra hương vị mê người.Ông Tần cũng bắt đầu ở trong phòng bếp chuẩn bị cơm tất niên, những người khácở trong phòng khách làm vằn thắn, bà Tần một lát sau cũng vào phòng bếp hỗ trợ.
Tần Vũ Dương nghiêng đầu nhìn hai thân ảnh đang bậnrộn trong phòng bếp, trước kia lúc ông Tần ở nhà, bà Tần chưa bao giờ tiến vàophòng bếp, kể từ sau chuyện này, bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-mai-khong-quen/3020935/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.