Tần Vũ Dương cung kính chào hỏi, người một nhà hiềnhòa nhìn cô mỉm cười.
Đây là lần đầu tiên Cố Mặc Hàm mang con gái về nhà, ýnghĩa của nó cũng có thể nghĩ đến.
Sau khi ngồi xuống, cụ ông Cố không nói được lời nàochỉ nhìn Tần Vũ Dương, Tần Vũ Dương thẳng thắn nhìn lại, ánh mắt trong suốt, từtừ cụ ông Cố bật cười, gật gật đầu. Có lẽ là nguyên do cuộc gọi của Cố Mặc Hàmlần trước, thái độ bình thường của Cố Dật Phong trước mặt luôn mang theo nụcười, dáng dấp y hệt người bố hiền lành, cùng Diệp Thấm Đình hai người kẻ xướngngười hoạ cùng Tần Vũ Dương trò chuyện, dù sao gia đình cũng là như vậy, bố mẹquan tâm cũng chỉ đơn giản là bao nhiêu tuổi, bố mẹ làm cái gì, công tác ở đâuvv...
Cố Mặc Hàm ở bên cạnh chỉ lắng nghe không nói tiếngnào, thỉnh thoảng sờ sờ tóc Tần Vũ Dương. Tần Vũ Dương ngay trước mặt người Cốgia cũng không tiện lườm anh, anh càng thêm táo tợn.
Chị dâu Dương Y của Cố Mặc Hàm cười nhìn cô, có lẽ làdo mang thai, Tần Vũ Dương cảm thấy toàn thân chị ấy tỏa ra mẫu tính chói lọi.
Trải qua quan sát của Tần Vũ Dương, Cố Mặc Thần trôngcàng giống ông Cố, mà Cố Mặc Hàm thì trông giống mẹ nhiều hơn, đặc biệt là đôimắt xinh đẹp kia, nhưng mũi thì giống ông Cố như đúc.
Ở trên bàn cơm, người một nhà vui vẻ hòa thuận, liêntục mời Tần Vũ Dương ăn thật nhiều món ăn, cảnh tưởng tương đối hài hòa.
Ăn xong cơm tối, Tần Vũ Dương giành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-mai-khong-quen/3020933/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.