Cố Mặc Hàm một tay đặt ở sau lưng Tần Vũ Dương nhẹnhàng vuốt ve, một tay đặt ở trước ngực đầy đặn nhẹ nhàng vuốt ve, Cố Mặc Hàmvỗ vỗ phía sau lưng của cô, thanh âm khàn khàn: "Vũ Dương, hé miệng ra,nghe lời nào..."
Tần Vũ Dương cảm thấy không khí càng ngày càng ngộtngạt như muốn lấy mấy phần dưỡng khí, hoặc như là bị đầu độc, từ từ hé miệngra, vươn ra một đoạn lưỡi trắng mịn. Cố Mặc Hàm quấn qua lại, hung hăng trêuchọc mút lấy, dây dưa cùng một chỗ.
Không khí trong phòng tắm dần dần nóng lên, tay Tần VũDương nắm thật chặt quần áo bên eo Cố Mặc Hàm, trong đầu là một mảnh hỗn độn.Đợi cô kịp phản ứng thì Cố Mặc Hàm đã đem quần áo trên người cô thoát gần hết.Cố Mặc Hàm buông môi cô ra, còn lưu luyến ở trên cổ sáng mượt mịn màng, tay nhưcó điện vuốt ve làn da mềm mại của Tần Vũ Dương, đến mức dẫn tới một mảnh phấnhồng cùng sự run rẩy.
"Hừ..." Một tiếng rên rỉ mê loạn thẹn thùng của Tần Vũ Dươnglàm cho tất cả động tác của Cố Mặc Hàm dừng lại, ngẩng đầu lên mở to con mắt đỏnhìn cô. Khuôn mặt nhỏ nanh của Tần Vũ Dương đỏ bừng, trong ánh mắt mang theomột tầng mờ mịt, cau mày, vẻ mặt luống cuống nhìn anh.
Cố Mặc Hàm càng nhìn trong lòng càng ngứa, anh một bênkéo quần áo của mình xuống, vội vàng ôm lấy Tần Vũ Dương đang ở dưới vòi hoasen, cầm lấy khăn tắm bên cạnh bọc lấy Tần Vũ Dương, lao ra khỏi phòng tắm.
Cố Mặc Hàm rút đi khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-mai-khong-quen/3020910/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.