Tần Vũ Dương nhìn người đang ngồi ở ghế phụ, vẻ mặtthản nhiên tự đắc, đâu có giống bộ dạng uống nhiều. Tần Vũ Dương vừa lái xe vừathỉnh thoảng trộm ngắm anh một cái. Cố Mặc Hàm mặc dù mắt nhìn phía trước,nhưng độ cong khóe miệng lại càng lúc càng lớn.
"Cóphải dáng vẻ anh đẹp trai hơn so với trước kia không?" Cố Mặc Hàm đột nhiên xoay đầu lại, đối mặt với ánh mắtđang nhìn lén anh của Tần Vũ Dương.
Tần Vũ Dương bị bắt ngay tại trận, có chút thẹn quáhoá giận, trợn mắt liếc anh một cái, chuyên tâm lái xe.
"Nhàanh ở đâu hả ?" Khi Tần Vũ Dươngđang đợi đèn đỏ thì hỏi.
Cố Mặc Hàm quay đầu, vẻ mặt ủy khuất: "Anhcũng trở về lâu như vậy, em ngay cả anh ở nơi nào cũng không biết?"
Tần Vũ Dương lập tức nhanh mồm nhanh miệng đáp lạianh:"Tôivà anh có quan hệ gì chứ, tại sao phải biết rõ anh ở đâu?"
Cố Mặc Hàm đột nhiên vươn hai tay ôm lấy mặt của TầnVũ Dương, hôn lên môi của cô.
Chỉ là sự vuốt ve dịu dàng, không mang theo bất kỳ dụcvọng gì, chỉ là nghe được tiếng hô hấp của nhau, chưa từng làm cho cảm động đếnthế. Tần Vũ Dương bị động tác đột nhiên của anh cùng sự dịu dàng làm cho rungđộng, chỉ trợn to hai mắt nhìn đôi mắt đang nhắm mắt trước mặt kia, vết nếp gấprất sâu của đôi mi mắt, lông mi thật dài nhẹ nhàng rung rung, đột nhiên lòngcủa cô cũng theo đó mà rung động lên.
Đằng sau tiếng còi xe không ngừng truyền đến, Tần VũDương mạnh mẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-mai-khong-quen/3020908/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.