Tiêu Thịnh thu âm phải nói là hết sức thoải mái, chỉ khổ cho Cát Cường cách vách.
Tiêu Thịnh thu bao lâu, trái tim anh liền run lên bấy lâu.
Cư …… cư nhiên thật sự là cuồng SM!
Làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ! Cát Cường thiếu chút nữa ôm đầu khóc rống.
Đều như vậy rồi, anh vẫn muốn đến gần đối phương là thế nào?
Chuyện gì xảy ra chuyện gì xảy ra chuyện gì xảy ra a!
Cát Cường tinh thần ỉu xỉu tan ca, Tiêu Thịnh ân cần hỏi thăm: “Cát cảnh quan, anh sao vậy?”
“A …… không có gì, gần đây xảy ra nhiều chuyện quá.”
“À……”
Cát Cường bắt đầu trốn tránh Tiêu Thịnh.
Thế giới này nói lớn không phải lớn nhưng nói nhỏ thì chắc chắn không nhỏ, muốn tránh một người cũng chẳng phải việc gì khó khăn.
Anh không muốn biết góc khuất đen tối của người kia, tình nguyện dối gạt bản thân, tiếp tục núp sau rèm cửa nhìn chằm chằm biểu lộ an tĩnh trên gương mặt nhu hòa của cậu, thỉnh thoảng còn len lén cười khúc khích.
Đêm khuya thanh vắng, thậm chí sẽ mơ những giấc mộng hoang đường, trong mơ chính mình không chỉ cùng Tiêu Thịnh quấn quít chung một chỗ, còn tự động nói lên những yêu cầu bị ngược, chỉ hy vọng cậu có thể thay đổi, hy vọng cậu có mình rồi thì đừng đi tìm người khác nữa, cũng đừng phạm tội nữa.
Mẹ kiếp! Điên rồi sao?!
Cát Cường không dám đi đến văn phòng tư vấn tâm lý, may mắn vừa lúc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-giong-chut-cach-tuong-co-tai-do/2979798/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.