Cả đêm ngủ không ngon, sáng hôm sau Tiêu Thịnh vừa bước chân ra khỏi cửa lập tức nhìn thấy một cô gái mảnh mai vô cùng thân thiết kéo cánh tay của cảnh sát Cát, cười nói vui vẻ.
Quả thực là sét đánh giữa trời quang.
Bọn họ… Bọn họ dám qua đêm với nhau…
Tiêu Thịnh bị đả kích sâu sắc, chạy tới ngân hàng tìm kiếm sự an ủi của đàn anh.
Nguyễn Quý Đông hết lần này tới lần khác hả hê bỏ đá xuống giếng, nói: “Đã nói với cậu từ lâu tình yêu tự do không đáng tin đâu, xã hội bây giờ, chỉ có ép duyên tới bền chắc, tình yêu khác phái còn như vậy, huống chi tình yêu đồng tính. Nếu tôi giới thiệu người cho cậu ổn định chung sống sớm thì đã chẳng nhiều chuyện thế này, tôi thấy cậu vì trống rỗng tịch mịch quá nên mới làm loạn đó. Nào, nói cho anh đây nghe, anh ta có đẹp trai hơn tôi không?”
“Không có.”
“Vậy có xinh hơn cậu không?
“Cũng không. Cho tôi xin, vì sao lại nói tôi xinh chứ? Ông đây là đàn ông trăm phần trăm!”
“Chỉ là một cách hình dung mà thôi, đừng soi mói như vậy. Cậu xem, anh ta không đẹp trai như tôi cũng không xinh như cậu, rốt cuộc cậu thích anh ta ở điểm nào?”
“Một người trí thức, dáng đẹp, thân hình cường tráng, lồng ngực đủ ấm, vai đủ rộng, rất có cảm giác an toàn.”
Nguyễn Quý Đông nghẹt thở một chút: “Cậu rốt cuộc là đàn ông trăm phần trăm cái kiểu gì… Ngay cả tiêu chuẩn kén chồng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-giong-chut-cach-tuong-co-tai-do/2979795/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.