Làm tình, Tiêu Thịnh đong đưa vô cùng vui vẻ, sau đó Cát Cường được thả tay ra, hai người lại tiếp tục quấn quít lấy nhau (1)…
Ngày hôm sau, hai người ngủ thẳng tới khi trời tối, điện thoại di động của cả hai đồng loạt vang lên.
Em gái họ: “Anh trai, có phải anh đang ở nhà của đàn em hay không? Tối hôm qua có phải rất vui vẻ hay không? He he he.”
Nguyễn Quý Đông: “Tiêu Thịnh, cậu dẫn người về nhà sao?”
“Ừm…”
Em gái họ: “Không ngờ là thật! Các anh quá thần tốc rồi đó! Nhớ trân trọng lẫn nhau nha! Đừng có suy nghĩ lung tung nữa!”
Nguyễn Quý Đông: “Sống cho tốt, đừng có coi như tình một đêm, nếu không tôi sẽ không cho cậu phiếu bảo hành đâu.”
“A…”
Em gái họ: “Em cúp máy đây.”
Nguyễn Quý Đông: “Tôi cúp trước, mai gặp.”
“Ừ…”
Em gái họ: “Các anh lẽ nào còn đang làm sao? Cứ ừ ừ a a thật là…”
Nguyễn Quý Đông: “Các cậu… Chú ý thân thể…”
Ngắt máy, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Tiêu Thịnh xốc chăn lên lấy kính mắt trên tủ đầu giường, nhã nhặn mỉm cười, nói: “Cảnh sát Cát, em sẽ chịu trách nhiệm với anh.”
Cát Cường dại ra không nói.
“Nếu mà anh không thích như vậy thì…” Tiêu Thịnh sờ cằm, đột nhiên tươi cười xán lạn, lớn tiếng nói: “Cảnh sát Cát, hôm qua anh thượng người ta cả một đêm, khiến cho người ta xương cốt rã rời, thắt lưng đau nhức, anh nhất định phải chịu trách nhiệm với người ta~~”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-giong-chut-cach-tuong-co-tai-do/2979791/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.