Cát Cường thừa dịp nghỉ mùng một tháng năm, ở nhà Tiêu Thịnh chăm chỉ bổ sung thêm một chút kiến thức về phối âm internet.
Khi nghe xong mấy bộ kịch của Tiêu Thịnh, anh lập tức hóa thân thành fan cuồng của Kiêu sama.
Chỉ là Tiêu Thịnh thu âm rất nhiều âm H, đủ loại đa dạng chồng chất, còn hợp tác với rất nhiều người, khiến cho anh vô cùng ước ao đố kị kèm ghen tị.
“Khi em cùng anh cũng không thấy rên hay như vậy…”
Tiêu Thịnh nhướng mày, xinh đẹp mỉm cười: “Anh muốn nghe thì giờ em cho anh nghe~”
“…”
“Lúc người ta xách súng ra trận làm sao có thể rên như thế được? Gì chứ anh có biết cái gì là gia công nghệ thuật không? Muốn nghe sao? Tốt, em mắng một tiếng không ngừng cho anh nghe, lúc đó anh nhớ học thuộc lòng cho em, ghi âm mà học!”
“Á… Không… Không cần…”
Tiêu Thịnh để Cát Cường chuyển sang nhà mình ở chung, lúc đầu anh không quá nguyện ý, còn nghĩ mình là 1, sao lại có thể ở trong nhà tiểu 0?
Tiêu Thịnh trợn mắt: “Không được thì quên đi! Từ giờ cũng đừng có bước chân vào nhà em! Cái tư tưởng gì chứ, ai quy định 1 phải nuôi 0! Ba em mua nhà cho em nên tiền của em không sạch sao, ở một mình có thể sinh ra vàng sao?”
Cát Cường ngay lập tức thỏa hiệp, anh cũng không muốn tiếp tục phun giống lên rèm cửa sổ nữa.
Một mục nửa dòng gửi cho Tiêu Thịnh kịch bản, cậu vừa nhìn liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-giong-chut-cach-tuong-co-tai-do/2979789/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.