Chương 63
Sau đó, được Kỳ Nhiên trấn an, Từ Tri Tuế lại nằm mơ.
Có thể là vì quá mệt mỏi nên giấc ngủ này cô rất sâu, đến khi tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao, Kỳ Nhiên cũng không còn ở bên cạnh.
Trải qua sự hỗn loạn đêm qua, cô cảm thấy cả người mình rã rời, chỗ nào cũng đau nhức, nhất là eo và chân, hoàn toàn mềm nhũn không dùng lực được.
Nếu không phải bụng đang ùng ục kháng nghị, có lẽ cô đã nằm nguyên một ngày không xuống giường.
Sau khi hồi phục được một chút, Từ Tri Tuế xuống giường tìm một bộ quần áo mới mặc cho mình, bộ quần áo tối hôm qua đã bị Kỳ Nhiên giày vò đến biến dạng, lúc này đang lặng lẽ nằm trên sàn nhà, chờ đợi số phận bị ném vào thùng rác.
Vừa nghĩ tới giá cả của nó, Từ Tri Tuế vẫn không nhịn được đau lòng. Kỳ Nhiên bề ngoài là một người nhã nhặn lạnh lùng, không ngờ khi ở riêng lại mất khống chế đến vậy, ngay cả kiên nhẫn cởi mấy cái nút áo cũng không có.
Cô có dự cảm, tối hôm qua chỉ là một khởi đầu, một con thú hoang mới được buông thả sẽ không dễ dàng tha cho con mồi, sau này có lẽ sẽ có thêm nhiều chiếc áo ngủ chôn vùi trong tay anh —
Đương nhiên, so với áo ngủ thì bản thân cô còn đáng thương hơn nhiều.
Sau đầu xuân, thời tiết dần dần ấm lên, ánh mặt trời tươi sáng chiếu rọi trên cửa sổ sát đất, toàn bộ phòng khách đều sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-da-nhieu-nam/3362487/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.