Chương 62
Xong việc, hai người yên lặng ôm nhau, chờ đến khi mồ hôi trên lưng hoàn toàn khô ráo, Kỳ Nhiên mới từ từ rời đi.
Dọn dẹp xong cho mình, anh ôm cô vào lòng: “Đi tắm qua nhé.”
Cơ thể Từ Tri Tuế mềm nhũn, để mặc Kỳ Nhiên ôm mình đi vào phòng tắm.
Kỳ Nhiên đưa tay nhấn công tắc trên tường, trong không gian chật hẹp lóe lên một luồng ánh sáng vàng ấm áp, Từ Tri Tuế mở mắt ra, hai má chợt đỏ bừng, vùi thẳng vào lòng anh.
“Tắt đèn đi được không?”
“Em ngại à?” Kỳ Nhiên cúi đầu mỉm cười.
“Ừm.”
“Không mở đèn thì làm sao mà tắm?” Dường như biết cô đang sợ điều gì, Kỳ Nhiên cố ý đi đến trước gương.
Từ Tri Tuế liếc nhìn trong gương, lập tức nhắm mắt lại: “Sao anh lại như thế? Mau quay lại đi…”
Giọng nói của cô nghe rất đáng thương, mang theo chút nức nở cầu xin, Kỳ Nhiên đắc chí nhếch khóe môi, không chọc cô nữa, lấy khăn tắm quấn cô lại rồi ôm cô đến chiếc ghế da bên cạnh bồn tắm, bản thân anh thì đi đến bồn tắm điều chỉnh nhiệt độ nước.
Phòng tắm lúc đêm khuya, hơi nước mù mịt, nước chảy róc rách.
Đợi nước ấm đổ đầy bồn tắm, Kỳ Nhiên ôm Từ Tri Tuế cùng ngồi xuống, ôm lấy cô từ phía sau, dùng khăn tăm chùi rửa cơ thể cô.
Nước ấm bao phủ làn da làm giãn nở từng lỗ chân lông, Từ Tri Tuế cảm thấy toàn thân đau nhức, mềm oặt người tựa vào lòng anh, tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-em-da-nhieu-nam/3362486/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.