Một ngày trôi qua thật nhanh, vừa mới hôm qua mà ngày mới đã đến. Mặt trời vẫn rạng, gió đông vẫn thổi. Nhưng sao mùa đông năm nay lại đếnmuộn vậy? Không phải mùa hè năm nay dài, cũng chẳng phải mùa đông nămnay đến muộn. Chẳng qua đối với một số người mùa hè vẫn còn đọng lại,vương vấn đâu đây. Phải chăng mùa hè vẫn còn được họ níu giữ trong cáikí ức mập mờ kia? Phải chăng họ sợ cái kí ức ấy nhanh chóng bị phai mờ?
Hôm nay vẫn vậy, vẫn buồn tẻ và nhạt nhẽo như mọi ngày nhưng sao trong lòng mọi người lại mong chờ ngày hôm nay đến thế? Cũng đúng thôi, hôm nay sẽ là ngày bí mật được đưa ra ánh sáng. Ai cũng vậy, cũng không muốn cáibí mật của mình bị lộ ra. Người trong cuộc là vậy còn người ngoài cuộclại khác, họ luôn muốn biết cái bí mật kia, bí mật mà người trong cuộcmuốn chôn vùi trong kí ức.
Hôm này trường được nghỉhọc một ngày để chuẩn bị cho ngày kiểm tra cuối học kì một vào tuần tới. Cũng chính vì lí do này mà Thảo Mai được Quỳnh điều đến bệnh viện mộtcách bất bình thường. - Chị Quỳnh. – Thảo Mai đẩy cửabước vào phòng, chào một câu xã giao với Quỳnh. Bước vào phòng thì ThảoMai thấy Quỳnh đang ngồi lướt web trên ghế gần giường nó. Khuôn mặtQuỳnh vẫn bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra.
- Ừ. Em đến sớm nhỉ? – Quỳnh nói, mặt lạnh tanh.
- Vâng. Hôm nay em được nghỉ. – Thảo Mai nói tiếp, trong giọng nói hơirun run. Nhỏ sợ mọi người đã biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-de-yeu/2141591/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.