Áng mây thứ 73 : Hoàng tử lắm lời (2)
- Trở thành người yêu đầu tiên của 1 người, đó là điều may mắnNhưng. . .- Trở thành người yêu cuối cùng của 1 người nào đó... mới thật sự là hạnh phúc.
Từng chòm mây lang thang dao du khắp chốn. Nắng len lỏi qua kẽ hở trong đám kẹo bồng bềnh ấy, chen chút nhau rọi xuống những tàn lá mới trút hết sương đêm, xanh ngắt.
Hàng cây lớn vắt sạch không khí, đem lại hương dễ chịu của ngày mới, vu vương nơi cánh mũi.
Gió dịu dàng quàng tay ôm trọn bầu trời, làm lung lay tán lá, vờn tóc ai thật khẽ.
Chóng tay nhìn xa xăm hồi lâu sau khi đã chọn cho mình chiếc ghế thích hợp và dễ tìm, Thiên Di nghiêng đầu nhìn những đứa nhóc ngây thơ đáng yêu đang đùa giỡn cùng nhau, nụ cười trẻ nhỏ thật trong sáng, không vương muộn phiền tựa thiên thần.
Bỗng, kí ức ùa về như cơn gió vừa thoáng qua. Chớp chớp mắt, Thiên Di vội quay sang người bên cạnh, thứ âm thanh trong trẽo khẽ vang cùng tiếng lá dao động, phối hợp nhịp nhàng :
_ Lạ thật. Sao trong phòng anh Vĩnh Khoa lại có súng?
Câu hỏi nhỏ khiến Vĩnh Kỳ bừng tỉnh, thoát khỏi dòng chảy mênh mang đang ùa nhau chạy trong não bộ.
Nhìn gương mặt đáng yêu, Vĩnh Kỳ khẽ nhíu mày.
Đúng rồi!
Hôm đó, khi Vĩnh Kỳ đến bệnh viện, cậu có đem theo một khẩu súng nhỏ, giấu trong ngăn tủ của phòng bệnh nơi Vĩnh Khoa nằm vì sợ Trương Tề đến bất chợt làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-dang-ghet-em-da-cuop-trai-tim-anh-roi/2429702/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.