09
Có lẽ anh ấy say rượu,
Tôi đã nghĩ ra vô số cách để phản công vào lúc nửa đêm, nhưng cách nào cũng vô dụng.
Tôi thậm chí còn không biết mình đã ngủ như nào.
Nửa đêm, tôi dường như nghe thấy một giọng nói, mơ hồ mở mắt ra và nhìn thấy Cố Kình đang dùng điện thoại chiếu sáng hình như đang viết cái gì đó.
Tôi rên rỉ vì buồn ngủ: “Anh…anh đang làm gì vậy?”
Dưới ánh đèn, anh ngượng ngùng mỉm cười, sau đó lại nghiêm túc cúi đầu tiếp tục viết một cách giận dữ.
“Anh đang viết một bản kiểm điểm. Hôm nay anh đã ngoại lệ uống rất nhiều rượu, ảnh hưởng rất nặng nề, anh phải viết bản tự kiểm điểm nộp cho đơn vị. Em mau đi ngủ đi.”
Tôi hít một hơi thật mạnh. Thì, chính là tôi đã bị thuyết phục bởi cái nguyên tắc cứng ngắc của người đàn ông này.
10
Khi tôi thức dậy vào buổi sáng với cơn đau đầu như búa bổ.
Quá lâu không có nuông chiều bản thân mình như vậy, quả thực đã là một con gà rù.
Ruột cồn cào, khóe miệng khô khốc khó chịu.
Tôi nhìn chằm chằm vào thùng rác cạnh giường hồi lâu.
Khi tôi đang cố lau miệng, Cố Kình nghe thấy động tĩnh từ trong phòng bếp đi ra, trong tay còn bưng theo cái bát.
Anh nhìn thấy trạng thái khốn khổ này của tôi, vội vàng ngồi xuống cạnh tôi vỗ lưng cho tôi.
“Em…Không sao đâu.”
Tôi dựa vào lồng ngực rộng lớn của Cố Kình, trái tim bất giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-anh/2766889/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.