Mở cửa bước vào nhà, căn phòng tối om, chỉ có chút ánh sáng từ mặt trăng xuyên qua khung cửa sổ, chiếu sáng một phần nhỏ trên nền gạch bông.
Nhìn như thế cũng đủ biết rằng Khang Dụ chưa về đến nhà, trong lòng Tử Đằng như trút được gánh nặng.
Có vẻ như anh ấy chưa về, chắc là đi chơi đâu đó rồi. Thôi, trong hoàn cảnh này thì không gặp Khang Dụ là biện pháp tốt nhất, giờ mà có gặp cũng chẳng biết giải thích kiểu gì, Tử Đằng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi tắm rửa, vệ sinh cá nhân xong, cô đặt túi quà lên chiếc bàn đèn đèn rồi nằm phịch lên giường, hai mắt đăm chiêu nhìn lên trần nhà.
Đã trễ như thế này rồi… chắc anh ấy không về đâu. Mình có thể… yên tâm ngủ rồi, Tử Đằng ngẫm nghĩ hồi lâu rồi lim dim thiếp đi lúc nào không hay.
Hơn nửa đêm, trong màn đêm tĩnh lặng lại vang lên tiếng mở khoá vô cùng rõ. Khang Dụ xiểng niểng bước vào, trên người không còn lưu lại mùi hương của nước hoa đắt tiền nữa mà là nồng nặc mùi rượu xen lẫn với mùi nước hoa rẻ tiền của phụ nữ. Hai thứ mùi đó đã tạo ra một thứ mùi vô cùng kỳ quặc và khó ngửi.
Anh tiến vào phòng Tử Đằng, thấy thân hình nhỏ nhắn thoắt ẩn thoắt hiện đang say giấc nồng dưới lớp chăn kia. Khang Dụ không kìm được, lân la đến gần cô, bàn tay hư hỏng bắt đầu lần mò đến cặp đùi thon thả kia.
Dường như cảm nhận được sự đụng chạm cùng sức nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhip-tim-anh-rung-dong/2675549/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.