- Sao thế! Trong người đã khoẻ hơn chưa?
Khánh My nghe câu hỏi ấy, mặt đang nhìn ra khung cảnh ngoài cửa xe nghe thế liền quay qua nhìn con sói xám, đang choàng móng vuốt trên tay cô. Khánh My quên mất, dù Duật Luân có nhẫn nại tốt đến mấy, bình thường lạnh lùng như không có chuyện gì đến mấy thì quy cho cùng anh vẫn mãi là đàn ông. Một đêm phóng túng cùng anh, hậu quả là ngày hôm sau Khánh My ngủ tới 10h trưa mới dậy, trên người thì đầy dấu tích của anh để lại, bước xuống giường thì chân mềm nhũng hẳn ra. Đúng là giống như trong ngôn tình hay miêu tả.
- Anh nghĩ thử xem?_ Khánh My nhíu mày nói.
- Lần sau anh sẽ nhẹ hơn!_ Duật Luân khẽ thì thầm vào tai Khánh My.
Khánh My híp mắt nhìn Duật Luân, chẳng hiểu sao trong mắt Khánh My, Duật Luân mọc ra hai tai sói trên đầu.
- Anh lo mà tập trung láy xe đi._ Khánh My đẩy Duật Luân ra.
Đèn xanh bật lên, tiếng còi xe inh ỏi từ phía sau phát ra, buột Duật Luân phải ngừng giở trò thả dê lại.
Vốn dĩ, Duật Luân định hôm nay chở Khánh My đi chụp ảnh cưới nhưng mà mấy dấu tích trên người Khánh My vẫn chưa mất nên đành chờ vậy.
- Anh chở em đi đâu thế?_ Khánh My lúc này mới ngẩn người hỏi.
- Về nhà của ba mẹ anh. Ba mẹ gọi chúng ta qua nói Duật Minh dẫn Diệp Chi về nhà ra mắt. Sẵn đây anh sẽ nói cho cha mẹ biết chuyện của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-xem-anh-yeu-em-nhieu-nhu-the-nao/3276024/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.