Lão Tô nhìn thấy con gái của mình có vẻ thích Bạch Nhược Đình như vậy, trong lòng cũng vui hơn một chút. Từ sau khi bà Tô không may lâm bệnh nặng qua đời, Tô Tuyết Ý giống như biến thành một đứa trẻ khác. Cô ấy trầm tính hơn, ít nói và lạnh lùng hơn. Tuy ngoài mặt nói chuyện với cha vui vẻ và thoải mái, nhưng ông hiểu rõ con gái mình đang thiếu thốn thứ gì. Bây giờ không chỉ có Liêu Ninh, còn có thêm một người khiến cô ấy trở nên cởi mở. Nếu thật sự như vậy, lão Tô cũng không mong gì hơn.
“Có dịp gặp gỡ, chi bằng ở lại trò chuyện chút vậy!”
Lão Tô hẹn Tiêu Tuấn và Bạch Nhược Đình ở lại dùng bữa tại nhà hàng, anh và cô đương nhiên không từ chối. Mắt thấy Liêu Ninh dường như chuẩn bị ra về, cô liền đưa tay ra gọi.
“Bác sĩ Liêu?”
Anh ta dừng bước, bắt gặp không chỉ có hai người mà còn có lão Tô nên phải sang chào hỏi.
“Lão Tô!”
Ông gật đầu cười, còn Tô Tuyết Ý đứng ở bên cạnh thì thẹn thùng nhìn. Hai người chỉ chào hỏi cho có với nhau, sau đó lại có người nói sang chuyện khác. Dẫu sao hôm nay cũng là ngày Bạch Nhược Đình ra mắt người trong tổ chức của Tiêu Tuấn, là chuyện đáng để chúc mừng. Lấy lí do bác sĩ Liêu là người bên cạnh trị thương cho anh, không thể để anh ta vắng mặt. Có điều anh ta là người không thích náo nhiệt, ngày hôm nay đến đây ở đến tận bây giờ đã là một kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-kia-nuoc-mat-cua-em/3419571/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.