“Là… Bác sĩ Liêu ư?”
Bạch Nhược Đình tròn xoe mắt nhìn Tiêu Tuấn, sau đó hơi liếc mắt nhìn về phía Liêu Ninh. Anh ta dáng người nho nhã, gương mặt có nét thiếu niên tuấn tú lại lạnh lùng cùng mái tóc trắng bạch kim. Dưới ánh đèn, mái tóc ấy nổi bật, gương mặt ấy lại càng thu hút hơn. Không biết là nghe được những gì, mà Liêu Ninh lại vô thức nhìn về phía này một cái, cô và anh ta vô tình chạm mắt nhau.
“Hả?”
Anh ta nhìn cô, còn cô chỉ biết chột dạ mà vội cười trừ.
“Không có gì!”
Quay lại cuộc trò chuyện đang dang dở với Tiêu Tuấn, Bạch Nhược Đình bắt đầu thấy hai người này thú vị hơn nhiều.
“Vậy là Tô Tuyết Ý đó, thích Liêu Ninh?”
Anh gật đầu, chậm rãi cầm ly rượu lên nhấp một ngụm.
“Ừm! Lần đầu gặp hình như là anh ta đến Tô gia trị thương cho lão Tô. Không biết mắt cậu ta có vấn đề gì, mà người ta đã thể hiện rõ như vậy cũng không nhìn ra được.”
Bạch Nhược Đình mắt nhìn về phía Tô Tuyết Ý đang ngồi bên dưới, lúc này mới phát hiện quả nhiên cô ấy đang nhìn lên trên này, là hướng của Liêu Ninh đang đứng. Sau khi nói xong chuyện của cặp đôi người đơn phương kẻ không biết kia, cả hai người cùng nhau ngồi xuống. Cuộc họp ngày hôm nay nói về vấn đề gì thì ai cũng hiểu rõ, nên Tiêu Tuấn cũng không cần vòng vo mà đi vào chủ đề chính.
“Hiện giờ địa bàng của chúng ta ở Thượng Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-kia-nuoc-mat-cua-em/3417415/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.