Trời đã vào đông, tuyết lất phất rơi vài đốm nhỏ trắng trắng giữa trời, Kỳ Nhiên ngồi ngốc trên sô pha giữa phòng, đèn cũng không bật lên, vầng trăng khuyết tựa như lưỡi dao cắt vào không gian xung quanh cậu, giá buốt.
Kỳ Nhiên mặc áo thun mỏng, môi vì lạnh mà có hơi tím tái, Đỗ Mạnh vẫn chưa về...
Cậu biết dù cậu có chết cóng ở đây thì Đỗ Mạnh cũng sẽ không thương cảm cậu, nhưng cậu vẫn cứ muốn ngồi đây nhìn hắn bước vào nhà, có phải cậu điên rồi không?
Cậu vừa mua một vé đi Pháp, Phương Hạo cũng sẽ đi cùng, cậu muốn nói chuyện với Đỗ Mạnh một chút, xem hắn có xem cậu là gì trong cuộc sống hắn không, nhưng xem ra đêm nay hắn sẽ không trở về.
Tia quyến luyến cuối cùng cũng tuyệt nhiên đứt gãy từ cái đêm mà hắn và cậu nói chuyện với nhau.
Đỗ Mạnh nồng nặc mùi rượu đi vào nhà, hắn mò mẫm bật đèn lên, giật mình khi thấy cậu ngồi đó nhưng sau đó lại thờ ơ không để ý nữa.
Kỳ Nhiên đi đến đỡ hắn, hắn có lẽ chỉ say một chút thôi, hắn vẫn còn bốn phần tỉnh táo. Kỳ Nhiên đỡ hắn đến sô pha chứ không đỡ vào phòng, Đỗ Mạnh có hơi hơi giãy giụa nhưng vì quá choáng nên cũng để cậu đặt lên sô pha.
"A Mạnh em có chuyện muốn nói với anh, em vừa mới mua một———"
"Tôi đang rất mệt, có gì nói sau đi!" Đỗ Mạnh nhíu mày không kiên nhẫn phất tay với cậu, "Lấy cho tôi thuốc giải rượu!"
"Thật sự không thể nghe em nói?" Kỳ Nhiên lạnh mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-anh-khoc-vi-em/910126/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.