"Dậy đi nhóc!"
Tiếng Nó gọi em gái dậy lại vang lên như mọi lần, tiếng nhỏ nhỏ nhẹ từ trong phòng vọng ra: "Vâng!"
Nhỏ bước ra khỏi cửa phòng, thấy anh trai đang rửa bát, đã nấu sẵn hai bát mì cho cả nhỏ và Nó, trên bát mì có sẵn một quả trứng ốp la. Nhỏ uể oải ngồi vào bàn ăn, mặt nó đờ đẫn.
Nó thấy nhỏ không ồn ào, cười nói luyên thuyên như mọi lần, cầm đũa gẩy gẩy miếng trứng ốp la, nhỏ dường như chẳng muốn ăn, mặc dù mì tôm là món ăn khoái khẩu nhất của nhỏ, Nó ra lệnh:
"Ăn nhanh đi còn đi học!"
Nhỏ nhăn mặt làm nũng:
"Anh ơi! Hôm nay anh xin phép cô chủ nhiệm cho em nghỉ một buổi được không? Đi.."
Nhỏ đang cố tỏ ra dễ thương để thuyết phục Nó cho nghỉ ở nhà, mặt Nó vẫn không biến sắc, với tay lấy cái khăn khô treo trên nóc chạn lau tay, rồi ngồi vào bàn:
"Sao thế? Lên cơn lười à? Không nghỉ gì hết, ăn nhanh đi lát anh mày đưa đi học."
Mặt nhỏ nhăn lại, khó chịu, nhỏ dùng đũa ngoáy tròn bát mì làm cho bát mì trương phềnh lên.
Đưa nhỏ đến cổng trường, nhỏ bước xuống xe, quay lưng bước đi vội không thèm chào Nó như mọi lần ra điều đang giận dỗi anh trai lắm. Nó gọi với theo nhỏ:
"Ê! Nhóc!"
Nhỏ quay lại "Sao ạ?"
Nó chìa vỉ thuốc cảm Panadol ra đưa cho nhỏ cùng chiếc áo mưa rồi dặn:
"Lát nữa giờ ra chơi uống hai viên thuốc, cầm theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-anh-day-nay/2620366/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.