Đặt chân xuống sân bay sau mười tám giờ bay từ Mỹ về Việt Nam, nhỏ phờ phạc vì mệt mỏi. Bố nhỏ thì không hề tỏ ra mệt mỏi gì cả, vẫn tỉnh như sáo, do đặc thù công việc cho nên ông đã quá quen với những chuyến bay nhiều giờ như thế.
Một tay ông kéo cái vali màu đen to của nhỏ, tay còn lại ông nắm tay nhỏ dắt đi. Phía trước là lão quản gia cũ, đang đứng đợi hai bố con bên chiếc xe Audi đen quen thuộc.
Từ khi cả gia đình ông xuất cảnh sang Mỹ định cư để lánh nạn, căn biệt thự bên Việt Nam để trống, ông cứ nghĩ mọi người cũng sẽ bỏ đi hết rồi nhưng lão quan gia thì không vậy. Lão vẫn sống trong căn biệt thự, giúp ông cai quản và chờ đợi một ngày nào đấy ông chủ sẽ quay trở lại. Ngày hôm nay khi nhận được email từ ông chủ, biết ông chủ sắp quay lại Việt Nam, lão mừng lắm, lão đã dậy rất sớm, đánh xe ra tận sân bay để đón hai bố con nhỏ. Lão đúng là một người quản gia trung thành.
Vội chạy tới nhận lấy chiếc vali đen từ tay ông chủ, lão mừng rỡ tay bắt mặt mừng với ông chủ. Ông dìu nhỏ vào trong xe, nhỏ lúc này rất mệt, ngồi yên vị ở ghế sau, nép vào ngực bố say sưa ngủ ngon lành ngoan ngoãn như một con mèo con.
"Kỳ này ông về Việt Nam lâu không ông?"
Lão lên tiếng hỏi ông chủ trong khi tay vẫn đánh lái đều đều trên con đường cao tốc.
"Tôi về tầm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhin-anh-day-nay/2620357/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.