"Không có bánh kem hạt dẻ mà cậu thích, ăn tạm cái này đi!" Trong quán cà phê, Dương Dương đặt một chiếc bánh kem xuống trước mặt cô.
Lộc Quân Nam nhìn chiếc bánh kem kia, không hiểu sao lại nhớ tới cảnh mà mình mở hộp quà của Trình Nhất Phong tặng vào ba năm trước. Chiếc bánh kem hạt dẻ bị đè dẹp lép, nhìn rất kỳ quái nhưng lại là hương vị ngọt nhất.
"Trình Nhất Phong về rồi." Dương Dương nói.
"Hả?" Tim Lộc Quân Nam đập lỡ một nhịp.
"Mình nói là, Trình Nhất Phong, về rồi." Dương Dương tăng thanh âm lên, lập lại một lần nữa.
"À." Lộc Quân Nam thành thật trả lời: "Mình biết rồi."
"Cậu biết?" Dương Dương có hơi kinh ngạc mà nhìn cô, sau đó thì gật gật đầu: "Cũng đúng, cậu ta quay về Nhất Trung, vẫn học ở lớp cũ, hai người thể nào cũng sẽ gặp được nhau. Không giống như mình, xa cách vạn dặm, lại còn học nội trú nữa."
Cô nàng nói xong thì thở một hơi thật dài, mà trong lòng Lộc Quân Nam như có một chiếc gai đâm thật sâu vào.
"Cậu ấy nói gì với cậu sao?" Sau một lúc yên lặng ăn rồi uống, Dương Dương bỗng nói hỏi.
Lộc Quân Nam nghẹn ứ một lúc mới nói: "Không có gì."
Thật ra là có.
Ngày hôm đó, Trình Nhất Phong khăng khăng đòi đưa cô về nhà, hai người họ một trước một sau mà đi, anh đột nhiên dừng lại quay đầu nhìn cô hỏi: "Lộc Quân Nam, cậu có biết tôi thích cậu hay không?"
......
"Vô tình thật đấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhieu-nam-nhu-vay/2429603/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.