Một đêm này Thẩm Trúc ngủ cũng không ngon.
Y đêm qua xem không ít hồ sơ từ hình bộ mang về, mãi đến khi trời sáng mới nghỉ ngơi
Sự tình xảy ra trong quá khứ được xử lý rất sạch sẽ, Thẩm Trúc cũng không phát hiện cái gì kỳ lạ ở trong đó, ngược lại không tự chủ được mà nhớ lại rất nhiều chuyện đã qua.
Chờ đến lúc mở mắt, mặt trời đã lên cao.
Thẩm Trúc ngồi dậy, nhìn quang cảnh xung quanh vừa xa lạ vừa quen thuộc, chợt sửng sốt một lúc thật lâu mới phục lại hồi tinh thần.
Đúng nha, y đã chuyển tới nhà Lý Giác.
Tuy rằng Thẩm Trúc đối với bên ngoài không có biểu hiện gì khác so với trước đây, nhưng kỳ thực thân thể của y đã sớm không còn so được với trước kia.
Ngoại trừ chân bị tổn thương, ở trong quân đội cũng từng chịu qua không ít vết thương cũ.
Từ nhỏ lúc ở trong quân đội, giương cung bắn điêu, phi ngựa cái gì mà chưa từng làm, đánh trận hai ngày hai đêm không ngủ không nghỉ vẫn có thể tỉnh táo.
Mà hiện tại chỉ là rời giường khôi phục tỉnh táo thôi, đều phải tốn thời gian một lúc lâu.
Cũng may Thẩm Trúc đã quen.
Y một bên chậm rãi khôi phục ý thức một bên mò mẫm rời giường, dùng cái thân thể sáng sớm vẫn chưa hồi phục được khí lực này miễn cưỡng cọ tới ghế lăn.
Thẩm Trúc không thích người không quen hầu hạ, Lý Giác liền không an bài cho y.
So với việc có người hầu hạ, y càng yêu thích tự mình một người hơn.
Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhieu-giuong-lam-truc-ma/1021944/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.