*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Triệu Thần khi ngẩng đầu lên, hoàng hôn không trung tựa như một mảnh đại hỏa thiêu rực cháy phía chân trời, cái nóng xuôi theo chiều gió mà tạt thẳng vào mặt. Ngày hôm nay trên bức tranh đời người của cậu đã điểm được hai mươi vệt, mà chờ đợi với cậu cũng là xiềng xích cuộc đời, là số phận.
Cậu cầm lấy điện thoại nhấn số, giọng nữ phát ra lại một lần nhắc lại, đối phương đã tắt máy. Cậu nhìn trên màn hình là gương mặt Triệu Tinh cười rạng rỡ, cả người lại giấy lên cảm giác kinh nhờn. Nhớ tới sáng nay, Triệu Tinh thề son thề sắt nói với cậu, “Dù sao công ty của anh không xa, anh lại có xe, nhất định sẽ về nhà trước “, cậu tuyệt đối tin tưởng, đưa chìa khóa cho Triệu Tinh mượn là quyết định sai lầm lớn nhất của cuộc đời.
Đây là lần thứ mấy bị Triệu Tinh hãm hại, cậu cũng không thể đếm nổi, sao một kẻ không đáng tin như thế lại là anh trai của mình? Kỳ thật vấn đề này, Triệu Thần đã từng nghĩ qua vô số lần, cậu nhớ tới lúc nhỏ lần đầu tiên gặp Triệu Tinh, cái đứa nhỏ bị dinh bẩn từ đầu đến chân kia, ngang ngược liếc mình một cái, ánh sáng từ hắn tản ra bốn phía như mặt trời mùa hè nóng nực.
Thật sự là nghiệt duyên!
Triệu Thần thấp giọng mắng một câu “shit”, ngắt điện thoại, quen thuộc nhấn phím phát nhạc, Eric Saade, âm nhạc điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-phong/75952/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.