Sau khi ăn tối ở nhà họ Lận, An Tống không muốn ở lại lâu nên kiếm cớ muốn về sớm.
Không phải là cô không hiểu đối nhân xử thế, chỉ là cảnh tượng vui vẻ hòa thuận trên bàn ăn, luôn khiến cô vô tình nghĩ đến gia đình tan vỡ của mình.
Sự đối lập rõ ràng này giống như một ngọn núi đè nặng lên trái tim An Tống.
Bác sĩ Dung đã từng khuyên cô nên tiếp xúc nhiều hơn với thế giới bên ngoài, cô đã thử nghiệm vào đêm nay, cảm giác thật khó tả.
Cho dù như vậy, trên mặt An Tống cũng không có biểu hiện gì ra ngoài, vẫn duy trì một nụ cười lễ phép chào tạm biệt gia đình ba người.
Lận Bột muốn xuống nhà để tiễn cô, nhưng cuối cùng cũng bị từ chối.
Sau khi An Tống rời đi, chủ nhiệm Lận đứng bên cửa sổ sát đất nhìn bóng hình cô đơn độc bước đi, không khỏi thở dài, "Tình trạng của Tiểu An gần đây đã tốt lên rất nhiều, hy vọng con bé có thể giữ vững được."
Dì Kiều từ sau lưng ông đưa cho một tách trà, "Nhất định sẽ vậy, con bé cũng đã đến nhà chúng ta ăn tối rồi, có một thì sẽ có hai, sau này sẽ càng ngày càng tốt."
Không biết đang suy nghĩ gì, chủ nhiệm Lận nhìn tách trà cười nhẹ một tiếng, "Nói mới nhớ, lúc trước tôi có nói đùa. Lúc đó, Tiểu An bị kéo vào nhóm công ty, tôi nhìn thấy ảnh đại diện của con bé, thậm chí nội dung cũng không có chú ý, bèn vô thức trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhiet-luyen-tri-mang/2528057/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.